ÔNG SÁU

Cards (10)

    • Trước khi gặp con: ngày đêm mong nhớ, ngắm con qua tấm ảnh
    • Khi được gặp con:
    • Niềm xúc động mạnh mẽ, mãnh liệt không thể kìm nén được. Bao yêu thương, mong nhớ dồn nén trong khoảnh khắc ấy: Anh nhảy thót lên bờ, bước vội vàng những bước dài, giọng lặp bặp run run, khom người đưa tay ôm lấy con, vết thẹo dài bên má phải đỏ ửng lên, giần giật trong rất dễ sợ.
    • Đau đớn, thất vọng khi bị con từ chối:
    • Đứng sững lại, mặt tối sầm lại.
    • Hai tay buông thõng xuống như bị gãy
    → Tâm trạng bất ngờ, hụt hẫng, tuyệt vọng. Có thể nói, thái độ của bé Thu làm cho anh đau đớn, nó như một gáo nước lạnh dội vào tấm lòng yêu thương cháy bỏng của anh.
    • Khi gặp con ở nhà
    • Luôn quanh quẩn bên con, vỗ về chăm sóc, mong được nghe con gọi ba
    • Khổ tâm đến mức không khóc được vì bị con xa lánh: Khi Thu nói trống không, ông giả vờ không nghe thấy để nó gọi ba, dồn nó vào thế bí khi nó chắt nước cơm để mong nó nhớ đến mình, chăm sóc, gắp thức ăn cho nó, bực quá → đánh nó.
  • → Anh cố gắng hết sức để xóa đi khoảng cách song mọi nỗ lực đều vô vọng. Lúc đầu, tình cảm của Thu với anh chỉ là sự xa cách nhưng sau khi anh đánh con, nó đã trở thành sự ám ảnh, thù ghét. Tất cả chỉ vì vết thẹo oan nghiệt. Chiến tranh đã gây ra những vết thẹo hữu hình và vô hình, nhất thời và dài lâu
    • Trong buổi chia tay trước lúc lên đường
    • Anh không tìm cách gần con nữa, không dám ôm consợ làm tổn thương cả hai.
    • Anh chỉ dám nhìn con bằng đôi mắt trìu mến xen lẫn buồn rầu
    → Sự xa cách của bé Thu dường như đã vượt quá mức chịu đựng của anh Sáu. Cảm giác ấy thật chua xót, cay đắng
    • Anh Sáu khi bất ngờ được con gọi là “ba”: Tâm trạng vừa sung sướng, vừa đau đớn, vừa nuối tiếckhông ở thêm được nữa: Anh bế con lên và khóc, anh ôm con vào lòng, anh ra đi mang theo lời hứa khi trở về sẽ mang cho con chiếc lược
    → giọt nước mắt hạnh phúccái điều anh mong chờ bấy lâu lại đến quá bất ngờ. Giọt nước mắt tiếc nuốikhi hạnh phúc ào đến cũng là lúc anh Sáu phải ra đi. Anh phải rời xa niềm hạnh phúc ngắn ngủi quá nhanh chóng.
    • Khi trở lại khu căn cứ và làm cây lược cho con
    • Nỗi ân hậntrót đánh con lúc nóng giận cứ đeo đẳng, dày vò anh mãi
    • Anh dồn tất cả tình yêu thươngmong nhớ vào làm chiếc lược tặng con
    • Thái độ khi làm lược: nhặt được khúc ngà mặt hớn hở, cưa răng lược tỉ mỉ, gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét… → Cây lược đã gỡ rối phần nào tâm trạng người cha. Chiếc lược ấy không chỉ là mong ước của người con, lời hứa của người cha mà là hình ảnh của người con, là cầu nối tình cha con thắm thiết. Tình yêu thương con đã khiến người cha - người lính ấy trở thành một nghệ nhân sáng tạo ra một kiệt tác duy nhất để đời - kiệt tác của tình phụ tử
    • Cây lược đem lại cho anh bao xúc cảm: với bớt nỗi ân hận vì đánh con, mỗi khi nhớ con lại ngắm cây lược, mài lên tóc cho thêm bóng thêm mượt, khiến anh cảm thấy dịu dàng hơn, làm anh mơ ước nhiều hơn đến ngày gặp con
    • Tâm trạng anh Sáu lúc trăn trối
    • Thu hết tàn lực móc cây lược nhờ ông Ba đưa cho bé Thu
    • Ánh mắt của anh lúc ấy “không có lời lẽ nào đủ để diễn tả”, có sức ám ảnh sâu xa → Đó là sự gửi gắm thiết tha, khẩn cầu xót xa.
    • Chỉ khi nhận được lời hứa mang về trao tận tay chiếc lược cho Thu thì anh Sáu mới yên lòng nhắm mắt → Tình cảm người cha dành cho con thắm thiết, sâu nặng, xúc động → Tình phụ tử sẽ mãi bất tử cho dù anh đã hi sinh.