Cấu trúc “Không có kính, ừ thì…chưa cần” lặp lại kết hợp với các từ giàu tính khẩu ngữ, gần gũi với lời ăn tiếng nói (ừ thì, ha ha, phì phèo, nữa, thôi) đã tạo ra giọng điệu thản nhiên, ung dung, nhẹ nhõm.
Trước hiện thực khốc liệt, tâm thế của người lính bình thản, tự tin.
Hình ảnh so sánh “như người già” là một lời đùa tếu dí dỏm, tinh nghịch, thể hiện cách cảm nhận thú vị về đồng đội.
Từ láy “phì phèo” giàu tính tạo hình khắc họa tư thế ngang tàng, ngạo nghễ của người lính khi hút thuốc. Còn từ láy “ha ha” gợi ra âm thanh tiếng cười rộn rã, sảng khoái, vui tươi, phá tan căng thẳng chiến tranh
2 khổ thơ khắc họa những cái khắc nghiệt của hoàn cảnh: bụi đường phun thẳng vào buồng lái, mưa tuôn, mưa xối khiến người lính ướt hết…nhưng họ đã bình thường hóa tất cả những cái không bình thường ấy bằng tinh thần trách nhiệm cao. Câu thơ “Mưa ngừng gió lùa khô mau thôi” có 6 trên 7 là thanh bằng, mang lại giọng điệu thản nhiên, ung dung, nhẹ nhõm, thể hiện tinh thần lạc quan và niềm tin vững chắc của người lính. “Hết khổ là vui vốn lẽ đời”
→ 2 khổ thơ rộn rã tiếng cười tự tin, khỏe khoắn của người lính trẻ. Phạm Tiến Duật đã khắc họa thành công hình ảnh người lính hiện lên thật giản dị,vừa dày dặn, phong trần, vừa trẻ trung, tinh nghịch, vui tươi, lạc quan và yêu đời.