Sự gắn bó của ba cô gái được thể hiện rõ nhất trong tình huống Nho bị thương khi làm nhiệm vụ, chị Thao và Phương Định đã hết lòng chăm sóc cho Nho. Phương Định rửa vết thương cho Nho, tiêm và bông băng cho Nho, pha sữa cho Nho uống. Từng cử chỉ đều rất ân cần, cẩn thận, chu đáo. Chị Thao lo lắng cuống quýt nhưng vì sợ máu nên bỏ ra ngoài, giục Phương Định hát để giải tỏa căng thẳng nhưng Phương Định vì lo lắng, xót xa cho Nho nên không có tâm trạng để hát